Nếu ai tham dự hội thảo ngày 23/4 vừa qua của anh Nguyễn Duy Hưng chắc hẳn có nghe loáng thoáng một cô bé hỏi về việc sợ lớn.
Hôm nay tình cờ cô bé được một đàn chị nhắc lại kỷ niệm xưa nên cô ấy lại muốn viết một bài chia sẻ về vấn đề này. Mọi người cùng đọc và cho cô ý kiến nhé.
Vì sao cô “sợ lớn”?
Giống như nhiều người khác, cô rất sợ thất bại. Thuyền to thì sóng to. Cô sợ ngày nào đó người thuyền trưởng đang lái con thuyền nhỏ chuyển qua một cái thuyền lớn hơn sẽ không đủ kiến thức và kinh nghiệm để lái thuyền. Cô sợ lỡ đâu lật thuyền thì cô mất luôn những gì đang có. Và rủi ro như thế thì cách tốt nhất là cô cứ lái hoài con thuyền nhỏ bình an của mình.
Nhưng nếu cô cứ sợ hoài vậy…thì đến khi nào cô mới thực hiện được những ước mơ và hoài bão của mình? Đến khi nào cô mới đủ khả năng để giúp đỡ gia đình và những người cô yêu thương? Hay ít ra là lo cho cô một cuộc sống đầy đủ hơn?
Khi cô nói ra câu sợ lớn - chắc chắn rằng cô đang muốn lớn. Nhưng trong quá khứ, cái sự sợ này cứ kiềm hãm mong muốn Lớn của cô.
Nỗi sợ đó càng tăng lên mỗi khi cô có việc khó khăn và cảm thấy không tự tin vào bản thân mình. Nhiều lúc cô thấy mình chỉ là người con gái nhỏ bé, yếu đuối :"Mình sinh ra không có khả năng leadership, chỉ số EQ của mình thấp, mình không đắc nhân tâm được người khác, mình xuất thân khốn khó, gia đình mình không có truyền thống kinh doanh, mình không có ai nâng đỡ, dìu dắt…" Thế là cô lại hoài nghi và lại quay về con thuyền nhỏ bé của mình.
Và điều cuối cùng làm cô sợ đó là cô sợ ngành mà cô kinh doanh đang là chưa tốt. Cô chưa biết cách tạo ra giá trị cao từ ngành mà cô đang làm. So với rất nhiều người khác cùng khởi nghiệp thì GAN của của cô thuộc dạng bé. Cô sợ đủ thứ trên đời, sợ luôn khách hàng không tin yêu sản phẩm của mình, sợ rằng hướng đi của mình chưa đúng. Xấu cô cũng sợ - mà tốt cũng khiến cô chạy luôn.
Tuy nhiên, tin vui là:
Đến thời điểm này. Cô đã bớt sợ đi rất nhiều.
Cô được nhiều anh chị em ở bên động viên, yêu thương và giúp đỡ.
Cô còn tìm được MINH SƯ chỉ lối cho cô đi.
Cô còn tìm được cả một cộng đồng khởi nghiệp đang ngày đêm chống chọi với nỗi sợ và cũng như cô - họ đang lớn lên từng ngày.
Cô đã có group QTvKN đồng hành.
Cuối cùng, cô muốn hét lên cùng thế giới rằng:
Kiến thức và kinh nghiệm đều có thể học được. Quan trọng là bạn có tự tin vào bản thân mình hay ko? Bạn có dám đặt tâm huyết 100% vào ngành nghề mà bạn chọn không?
Nếu bạn trả lời là CÓ - bạn đã sẵn sàng rồi. Chỉ cần bền chí và quyết tâm. Cộng thêm sự chăm chỉ học tập và rèn luyện mỗi ngày. Sẽ tới ngày bạn làm được.
Chúc bạn một ngày làm việc thật hiệu quả và dành 100% công lực cho những trải nghiệm tuyệt vời đang chờ bạn phía trước.
Rồi sẽ có ngày thuyền trưởng sẽ ra khơi với con tàu LỚN hơn!
Trần Thị Lê Hiền
Cô gái đã hết sợ LỚN.
Link bài viết: Cô gái sợ lớn
Hôm nay tình cờ cô bé được một đàn chị nhắc lại kỷ niệm xưa nên cô ấy lại muốn viết một bài chia sẻ về vấn đề này. Mọi người cùng đọc và cho cô ý kiến nhé.
Vì sao cô “sợ lớn”?
Giống như nhiều người khác, cô rất sợ thất bại. Thuyền to thì sóng to. Cô sợ ngày nào đó người thuyền trưởng đang lái con thuyền nhỏ chuyển qua một cái thuyền lớn hơn sẽ không đủ kiến thức và kinh nghiệm để lái thuyền. Cô sợ lỡ đâu lật thuyền thì cô mất luôn những gì đang có. Và rủi ro như thế thì cách tốt nhất là cô cứ lái hoài con thuyền nhỏ bình an của mình.
Nhưng nếu cô cứ sợ hoài vậy…thì đến khi nào cô mới thực hiện được những ước mơ và hoài bão của mình? Đến khi nào cô mới đủ khả năng để giúp đỡ gia đình và những người cô yêu thương? Hay ít ra là lo cho cô một cuộc sống đầy đủ hơn?
Khi cô nói ra câu sợ lớn - chắc chắn rằng cô đang muốn lớn. Nhưng trong quá khứ, cái sự sợ này cứ kiềm hãm mong muốn Lớn của cô.
Nỗi sợ đó càng tăng lên mỗi khi cô có việc khó khăn và cảm thấy không tự tin vào bản thân mình. Nhiều lúc cô thấy mình chỉ là người con gái nhỏ bé, yếu đuối :"Mình sinh ra không có khả năng leadership, chỉ số EQ của mình thấp, mình không đắc nhân tâm được người khác, mình xuất thân khốn khó, gia đình mình không có truyền thống kinh doanh, mình không có ai nâng đỡ, dìu dắt…" Thế là cô lại hoài nghi và lại quay về con thuyền nhỏ bé của mình.
Và điều cuối cùng làm cô sợ đó là cô sợ ngành mà cô kinh doanh đang là chưa tốt. Cô chưa biết cách tạo ra giá trị cao từ ngành mà cô đang làm. So với rất nhiều người khác cùng khởi nghiệp thì GAN của của cô thuộc dạng bé. Cô sợ đủ thứ trên đời, sợ luôn khách hàng không tin yêu sản phẩm của mình, sợ rằng hướng đi của mình chưa đúng. Xấu cô cũng sợ - mà tốt cũng khiến cô chạy luôn.
Tuy nhiên, tin vui là:
Đến thời điểm này. Cô đã bớt sợ đi rất nhiều.
Cô được nhiều anh chị em ở bên động viên, yêu thương và giúp đỡ.
Cô còn tìm được MINH SƯ chỉ lối cho cô đi.
Cô còn tìm được cả một cộng đồng khởi nghiệp đang ngày đêm chống chọi với nỗi sợ và cũng như cô - họ đang lớn lên từng ngày.
Cô đã có group QTvKN đồng hành.
Cuối cùng, cô muốn hét lên cùng thế giới rằng:
Kiến thức và kinh nghiệm đều có thể học được. Quan trọng là bạn có tự tin vào bản thân mình hay ko? Bạn có dám đặt tâm huyết 100% vào ngành nghề mà bạn chọn không?
Nếu bạn trả lời là CÓ - bạn đã sẵn sàng rồi. Chỉ cần bền chí và quyết tâm. Cộng thêm sự chăm chỉ học tập và rèn luyện mỗi ngày. Sẽ tới ngày bạn làm được.
Chúc bạn một ngày làm việc thật hiệu quả và dành 100% công lực cho những trải nghiệm tuyệt vời đang chờ bạn phía trước.
Rồi sẽ có ngày thuyền trưởng sẽ ra khơi với con tàu LỚN hơn!
Trần Thị Lê Hiền
Cô gái đã hết sợ LỚN.
Link bài viết: Cô gái sợ lớn
コメント